Một tài liệu vài chữ nói nhiều hơn một tủ sách. Cấm một người trẻ đi học chỉ vì bố thuộc về ‘’phe thua cuộc’’.
Đó là tận cùng của sự man rợ. Nham hiểm đúng quy trình ; nhỏ nhen đúng đường lối ; bần tiện : một nhân sinh quan ; đểu cáng: một cách xử thế, thù hận : một triết lý sống.
Ở những nước bình thường, nhà tù là nơi giữ cho tội nhân khỏi tái phạm, để trả nợ cho xã hội.
Ở những nước tân tiến, nhân bản như Bắc Âu, nhà tù là nơi tù nhân có cơ hội, có thời giờ, được tận tình giúp đỡ, để suy nghĩ, trau dồi kiến thức, khả năng chuyên môn, để trở thành một người tốt, có thể trở lại với xã hội, làm lại cuộc đời và đóng góp vào việc xây dựng xã hội.
Ở VN, nhà tù không chỉ là nơi giam giữ, còn là nơi hành hạ, nhục mạ tù nhân, cả tinh thần lẫn thể xác, nhất là tù nhân lương tâm. Để thỏa mãn thú tính ( có lẽ phải kiếm ra từ ngữ khác, để khỏi xúc phạm súc vật ), trả thù những người phạm tội gọi con mèo là con mèo, bọn bán nước là bọn bán nước, cướp ngày là cướp ngày. Những Nguyễn Ngọc Như Qùynh, Trần Thị Nga, Trần Huỳnh Duy Thức …đã, và đang trả giá đó .
Nhưng hành hạ người tù không đủ, còn phải trừng trị, hành hạ con em họ. Tru di tam tộc ( giết ba đời để trừ hậu hoạn ) trở thành quốc sách, ngay cả, nhất là ‘’ khi đất nước tôi không còn chiến tranh ‘’.
Có những người được đào tạo để thù hận, giết chóc. Không giết chóc, không thù hận, khó tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống.
Cái ghê rợn, chuyện khó tin nhưng có thực, là những người đó đang lãnh đạo đất nước, đang vẽ đường đi cho gần 100 triệu người. Ở thế kỷ 21 !
Tài liệu của Quan Nguyen Thanh, Dân Saigon Xưa
( tuthuc-paris-blog.com )
0o0
Ác Tham Ngu Hèn Là "Tố Chất Lãnh Đạo" Của Việt Cộng?
Khôn vặt, ăn tham, chối biến, bầy đàn nhờ dựa hơi cộng sản quốc tệ
0o0
Những Người “Không Thích Chuyện Chính Trị” Là Ai? - Huỳnh Quốc Bình
…
Chẳng lẽ họ sợ kêu gọi cầu nguyện cho đất nước Việt Nam rồi mắc tội
“dính dấp đến chính trị” chăng? Hay cầu nguyện cho Việt nam rồi ngại ma
quỷ nó buồn và VC không vui?…
Hãy mạnh dạn tống cổ những tên VC nằm vùng đang đội lốt tu sĩ chân chính, ra khỏi những nơi thiêng liêng của các tôn giáo.

Trước
ngày 30-4-75 có những thành phần thường tuyên bố là không thích chuyện
chính trị, hay chủ trương không muốn dính dấp đến chính trị, hoặc ghét,
không muốn nghe người khác nói “chuyện chính trị”… Nhưng rồi cũng chính
những người đó đã nhanh chân dẫn “bầu đoàn thê tử” lên phi cơ, xuống tàu
để chạy trốn VC, theo kiểu bỏ của chạy lấy người, khi chúng cưỡng chiếm
miền Nam.

Hình: Xuống tàu chạy trốn VC

Hình: Lên phi cơ lánh nạn VC- Bỏ của chạy lấy người
Những
năm kế tiếp và cho đến nay, không ít người từng “ghét chuyện chính trị”
đã lần lượt bỏ nước ra đi tìm tự do tại hải ngoại, bằng đủ mọi phương
tiện hay “diện” rất ư là “chính trị”. Để đạt được mục đích của mình,
nhiều người đã từng “không thích chính trị” nay lại bất chấp chuyện hợp
pháp hay gian dối, trong sáng hay mờ ám, thiêng liêng hay hoàn toàn xác
thịt…. Miễn làm sao họ được định cư tại các quốc gia tự do.
Trong
thời điểm “Tháng Tư Đen”, có người tìm cách thoát thân bằng tất cả mọi
mánh khóe và thủ đoạn. Có người cả gan chiếm các phương tiện tối quan
trọng của Quốc Gia, cướp cả máy bay của chính phủ mà mình có bổn phận
bảo vệ, để đưa cả gia đình mình ra ngoại quốc, trước khi ông Dương Văn
Minh tuyên bố đầu hàng VC. Sau khi đến vùng đất tự do thì họ lại tiếp
tục cho rằng “gia đình tôi là đạo Tin Lành, không thích chuyện chính
trị”. Họ còn viết hồi ký để “tạ ơn Chúa” về thành tích “cướp đoạt” đó
của thân nhân họ. Nếu có ai nêu thắc mắc, họ lại tỏ thái độ ban đầu, là
“không muốn nghe chuyện chính trị”.
Giặc
hung tàn đến, ai có phương tiện hay điều kiện và muốn bỏ chạy thì cứ
chạy. Ngay cả những người bỏ lại sau lưng những trách nhiệm nặng nề để
chạy giặc đi nữa, người ta cũng thông cảm và ít ai nỡ lên án hay trách
móc. Người ta chỉ khinh bỉ những kẻ nói theo kiểu lấy được, nói với
giọng điệu thiêng liêng nửa vời, hoặc nói cho sướng miệng bằng tâm địa
hẹp hòi, ích kỷ của mình. Nói chung, nhiều người đã ngụy biện để bào
chữa cho các hành động rất xác thịt của họ trong lần chạy giặc đó và mãi
đến sau này, chứ họ chẳng “thiêng liêng” gì ráo.
Đầu
Thập Niên 80, khi VC bắt đầu mở cửa để chiêu dụ những “khúc ruột xa
nghìn dặm” trở về thăm quê nhà. Ai cũng biết VC chẳng tốt lành gì cả, mà
chúng chỉ muốn bòn rút ngoại tệ từ những kẻ mơ hồ về những gian manh và
thủ đoạn của chúng. Thời điểm đó người ta thấy gì? Người ta thấy những
người “không thích chuyện chính trị” năm xưa, đã hối hả trở về Việt Nam,
bằng tất cả mọi lý do mà họ cho là “chính đáng”.

Hình: “Việt kiều”, những khúc ruột xa nghìn dặm của VC, về quê “ăn Tết”
Có
những thành phần luôn nói hay giảng thuyết về “tình yêu thương” của
Chúa, nhưng lại bưng tai bịt mắt trước nỗi khổ đau và tiếng rên siết của
đồng bào vô tội bên quê nhà, ngày đêm bị đảng cướp VC ngược đãi. Thành
phần này dễ dàng minh danh kêu gọi mọi người cầu nguyện cho những biến
cố thương tâm trên thế giới. Đặc biệt là cho các trận thiên tai tại Mỹ
hay các quốc gia tự do, với lời lẽ hết sức “thiêng liêng” và đầy “tình
yêu thương” trong đó… Dĩ nhiên, những lời kêu gọi đó không có gì sai
quấy, bởi nó đúng với tinh thần yêu thương mà Chúa dạy hay đúng với ý
niệm “ăn cây nào, rào cây nấy”… Nhưng điều người ta thắc mắc là đối với
những biến cố trọng đại bên quê nhà… Thí dụ, như VC ngang nhiên cướp của
giết người, đào mồ, cuốc mả người chết và trấn áp thô bạo những người
lên tiếng cáo trách bọn chúng… Hoặc sự tồn vong của cả nước qua “cơn bão
hóa chất độc hại” tại Việt Nam, mà bọn Trung cộng công khai đổ xuống
đất và biển của các tỉnh miền Trung, khiến cho môi trường sống của con
người bị tận diệt, thì họ lại im lặng.

Những
người “thiêng liêng” mà tôi vừa nêu, đã tỏ ra bàng quan, như thể mình
là dân ở xứ Phi châu hay một vùng nào đó ngoài quả địa cầu, không hơn
không kém. Chẳng lẽ họ sợ kêu gọi cầu nguyện cho đất nước Việt Nam rồi
mắc tội “dính dấp đến chính trị” chăng? Hay cầu nguyện cho Việt nam rồi
ngại ma quỷ nó buồn và VC không vui?
Đối
với thành phần chuyên thuyết pháp về “bi, trí, dũng” của Đức Phật, cũng
không khác gì. Họ từng có “thành tích” chống đối những khuyết điểm của
chính quyền Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa một cách quyết liệt,
theo kiểu một mất một còn… Nhưng ngày nay, đứng trước những tội ác tày
trời của VC, nhất là những vụ đàn áp các tôn giáo, trong đó có Phật
giáo, thì họ lại im lặng và rất ư là “từ bi hỉ xả” đối với bọn côn đồ
VC.

Hình: VC đàn áp Phật Giáo và phá hủy chùa Liên Trì – http://danlambaovn.blogspot.com/2016/09/khang-thu-cua-cac-to-chuc-xa-hoi-dan-su.html

Hình: Linh Mục Nguyễn Văn Lý bị VC bịt miệng trước tòa tại Việt Nam
Hình: Cơ sở Hội Thánh Tin Lành Mennonite tại Quận 2 Sàigòn
bị VC đập phá thành bình địa
bị VC đập phá thành bình địa
Sở
dĩ có hiện tượng về những người nêu trên cứ tiếp tục tuyên bố mình
“không thích chính trị” bởi vì họ biết cách “dựa hơi” Thiên Chúa hay
Phật Trời. Làm cái gì có ích lợi cho riêng họ thì họ đem Thiên Chúa hay
Trời Phật ra làm “lá chắn” bằng những lời lẽ hết sức “thiêng liêng”. Nếu
họ làm điều gì tội lỗi hay sai quấy mà bị người khác biết hay bị người
khác bắt quả tang… Thì họ lập tức đổ thừa cho ma quỷ cám dỗ. Kể ra cũng
“tội nghiệp” cho ma quỷ. Nói chung, thành phần này chuyên “ép Chúa” và
“bắt Phật Trời” dính dấp vào những chuyện “rất người” hay rất xác thịt
của họ; và họ sẵn sảng đổ thừa cho ma quỷ để chạy tội như đã nói. Đừng
cho rằng tôi mỉa mai. Tôi nói thật đấy.
Trong
mấy Thập niên qua, không ít người Việt tỵ nạn VC, từng rời bỏ Việt Nam
vì không chịu nổi cảnh ngược đãi của VC, nay lại ra vào Việt Nam như đi
chợ. Không ít người chấp nhận “ngồi chung bàn, ăn chung mâm” với VC để
tìm sự an toàn cho bản thân, hay cho phe nhóm của họ. Điều mà người ta
cho là hết sức tàn tệ, là khi trở ra hải ngoại, họ không ngại nói những
điều có lợi cho VC.

Hình
và bản tin của BBC: MS Đinh Thiên Tứ và những ông bà nhận mình là “con
trời” gồm những kẻ làm chứng dối cho tà quyền VC và đi bằng hai đầu gối
với chúng để được hưởng “tư cách pháp nhân” từ bọn con cái ma quỷ. http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2013/07/130724_dinh_thien_tu_us_trip
Nhiều
người ở vị trí lãnh đạo của các tôn giáo và thành phần được xem là “trí
thức” hoặc khoa bảng Việt Nam trong và ngoài nước, lại vô cùng “hiền
hòa” hay “hài hòa” trước hành động bán nước cầu vinh của đảng cướp VC.
Bọn trung cộng ngang ngược trên đất nước Việt Nam, họ cũng không bận
tâm. Nước Việt Nam hiện nay trở thành thùng rác của trung cộng hay của
thế giới, họ cũng trơ ra đó. Nhân phẩm của phụ nữ Viêt Nam bị bọn VC để
mặc đàn ông ngoại quốc xúc phạm trầm trọng, họ cũng giả bộ “không hay”.


Hình: Phụ nữ Việt Nam bị xúc phạm – Họ phải cởi truồng cho đàn ông ngoại quốc ngắm nhìn trước khi mua về làm nô lệ tình dục
Nước
đã mất và nhà sắp tan bởi bàn tay của Trung cộng qua bọn tay sai VC, mà
họ vẫn còn mơ ngủ. Nền văn hóa bốn ngàn năm, gồm chữ nghĩa, luân lý,
đạo đức của người Việt Nam, bị VC và Trung cộng làm đảo lộn. Mới đây, vụ
VC áp đặt một thứ chữ nghĩa kỳ quặc trong tiếng Việt và chắc chắn điều
này sẽ tận diệt nền văn hóa Việt Nam và những lời hay lẽ phải của các
tôn giáo, sẽ trở nên khôi hài, tục tĩu… Họ cũng bất chấp.


Điều
đáng buồn là ngày nay, có nhiều người (tôi nói nhiều người) phía Thiên
Chúa Giáo đã trúng kế ma quỷ, khi lý giải một lẽ đạo không hề có trong
Thánh Kinh. Họ kêu gọi con dân Chúa tuân phục một loại “chính quyền”
không giống như Kinh Thánh mô tả. Nói trắng ra là họ họ suy diễn những
điều vô cùng phản Thánh Kinh. Họ chỉ lấy vài câu Kinh Thánh hợp với
quyền lợi và sự khiếp nhược của họ và cho rằng Chúa muốn con dân Ngài
“phải tuân phục chính quyền” VC. Họ khuyến cáo mọi người phải nhịn nhục
chế độ VC độc tài, nhưng bản thân họ thì thích xả láng với anh chị em
cùng niềm tin vào Thiên Chúa giống như mình, khi có ai chạm đến “nồi
cơm” hay “ghế ngồi” của họ.
Tôi
xin được chứng minh rằng con người phải tuân phục chính quyền như thế
nào cho đúng Kinh Thánh? Trong thư của Sứ Đồ Phao-lô gửi cho người
Rô-ma, có chép như sau: (Tôi tóm gọn các ý chính)
“Các
quan quyền không phải để cho người làm lành sợ, mà để cho người làm dữ
sợ…Vì quan quyền là chức việc của Đức Chúa Trời để làm ích cho ngươi… và
sợ người mình đáng sợ, kính người mình đáng kính” (Rô-ma 13:1-4).
Kinh
Thánh dạy chúng ta tuân phục nhà cầm quyền “làm ích cho dân” chứ Kinh
Thánh không dạy chúng ta tuân phục một đảng cướp. Đảng CSVN là một băng
đảng tội ác, chúng đã và đang cướp của giết người tại Việt Nam ngày nay.

Cái gọi là “nhà nước XHCN” là tập hợp của một đảng cướp, là phường thảo khấu, là cái đám buôn dân bán nước.


Hình: Bọn này hiện nay tiếp nối công việc bán nước hại dân, của Hồ Chí Minh
Con
dân Chúa cần cầu nguyện xin Chúa cho mình đủ can đảm đứng lên chấm dứt
chế độ này càng sớm càng tốt, thay vì cúi đầu nghe những cấp lãnh đạo
hèn nhát, biểu chúng ta tuân phục bọn gian ác. Hãy thẳng thắn cầu xin
Chúa những điều chính đáng mà mình ao ước. Xin đừng giống thành phần
lãnh đạo bất xứng, không dám cầu nguyện cho quê hương Việt Nam vì sợ “bể
nồi cơm” hoặc sợ VC trả thù. Hoặc vì “kẹt phải cầu nguyện” thì lại cầu
nguyện theo kiểu sợ ma quỷ nó buồn hay bọn VC nó không vui, như đã nói.
Chúa
dạy “hiền” chứ Chúa không dạy “hèn”. Hèn sẽ xuống địa ngục. Theo sách
Khải Huyền 21:8. (Những điều sau đây tôi từng bày tỏ trong bức thư không
niêm, mà tôi viết gới cho quý anh chị em Tin Lành và Công Giáo vào
tháng 6 năm 2018 vừa qua).
Hiền
khác với hèn. Ngày xưa khi tập đoàn lãnh đạo tôn giáo xứ Do Thái, là
cái đám mà Chúa Cứu Thế Jesus gọi là bọn giả hình, đã để cho binh lính
La-Mã tát vào mặt Ngài, thì Ngài đã nói với chúng rằng: “Nếu Ta nói sai, hãy chỉ ra chỗ sai của Ta; còn nếu Ta nói đúng, tại sao ngươi đánh Ta?” (Giăng 18:23).

Chúa
Cứu Thế Jesus không im lặng. Trái ại Chúa đã lên tiếng khuyến cáo kẻ
ác. Cho nên ai dạy người khác lúc nào cũng im lặng khi bị đàn áp, là dạy
theo kiểu phản Thánh Kinh, là hèn, là nhu nhược, chứ không phải tinh
thần “nhịn nhục, nhân từ” mà Chúa muốn con người phải tuân thủ.

Chúa Cứu Thế Jesus dạy: “Đừng chống trả kẻ ác. Nếu ai tát má bên phải, đưa luôn má bên trái cho họ”. Đây
là lời dạy về thái độ ứng phó khi mình bị người khác vô cớ xúc phạm,
lấn lướt, nhưng vì tình yêu thương mình không để tâm trả thù…. Chứ đối
với những “cái tát lấy mạng” thì nếu không còn đường để chạy, dứt khoát
chúng ta phải chống trả, nếu không muốn nói là “tát lại” để tự vệ. Chúng
ta không thể “ngu muội, cúi đầu”, để chọn cái chết, từ “những cái tát
lấy mạng” ấy.
Đọc
đến đây hẳn quý độc giả đã nhận ra những người không thích chuyện chính
trị, là ai rồi, phải không? Nếu quý vị đã biết họ là ai rồi thì chính
mình nên chọn cho mình một cách sống, cách yêu nước, cách thương nòi,
cách vâng phục chính quyền, cách nghe lời cấp lãnh đạo xứng đáng và cách
chống lại những “lãnh tụ” bất xứng. Đặc biệt là biết tẩy chay những kẻ
đội lốt tu sĩ trong các tôn giáo, đã và đang tìm cách ép chúng ta yêu
“xã hội chủ nghĩa” của bọn VC bán nước, nhất là chúng tìm đủ cách ngăn
cản chúng ta yêu nước Việt Nam chúng ta.Hãy mạnh dạn tống cổ những tên
VC nằm vùng đang đội lốt tu sĩ chân chính, ra khỏi những nơi thiêng
liêng của các tôn giáo.
Huỳnh Quốc Bình
P.O. Box 20361, Salem, OR 97307. USA
(503) 949-8752
Email: huynhuocbinh@yahoo.com
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.